2. Độc giả UYÊN NGUYỄN review sách Buông Xả Phiền Não. Mặc dù có những việc mình thấy khá phiến diện, như là chê trách những người ko theo quy chuẩn đạo đức của tác giả một cách khắt khe (như là người có tâm kiêu mạn thì bị quy là người không biết trời cao đất
Có người khiến bạn tan nát cõi lòng, bạn lại giả vờ không đau, bởi vì bạn yêu 2. Mới nếm chút yêu thương đã nghĩ đến chuyện bên nhau mãi mãi, mới quen được vài người bạn đã nghĩ đến chuyện sát cánh cả đời, khó trách bạn lại oán hận, đau lòng nhiều như thế. Đây đều là cái giá phải trả của sự ngây thơ. 3.
Dị nhân Benjamin [4] (tên gốc tiếng Anh: The Curious Case of Benjamin Button) là một phim về một cậu bé có chu trình sinh học ngược với bình thường của đạo diễn David Fincher, với sự tham gia diễn xuất của ngôi sao màn bạc Brad Pitt, dựa trên một truyện ngắn cùng tên của nhà văn Mỹ F. Scott Fitzgerald xuất bản năm 1922.
7 | Lời đầu sách gì nữa chăng. Bụt nói không có gì trở thành hư vô cả. Ngài bác bỏ cả hai ý tưởng trên. Tôi có một người bạn thân là một nhà sinh vật học chuyên về các loài
Câu chuyện mà anh không biết (bản bìa mềm) 4.Một vài nét về truyện, phần nội dung chính. Vì không muốn trái ý ba mẹ lại muốn được ở bên mối tình của mình mãi mãi, Giang Thiệu Minh đã quyến định tự sát khi đang lái xe nhưng rất may anh đã được cứu sống.
65.000.000 người. Người Kinh cư trú khắp tỉnh, nhưng đông nhất là các vùng đồng bằng và thành thị. Người Kinh làm ruộng nước. Trong nghề trồng lúa nước, người Kinh có truyền thống đắp đê, đào mương. Nghề làm vườn, trồng dâu nuôi tằm, nghề nuôi gia súc và gia cầm
HVN6Cb0. Tên gốc Boss lúc nào cũng dính ta Edit Jeongie Thể loại Xuyên nhanh, nữ phụ, YY Một câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình.... Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được nào câu chuyện. [Boss leo lên giường tôi] Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em! Boss mỉm cười
"Đừng quậy nữa..."Trong một góc tối, một người đàn ông với vẻ mặt bất đắc dĩ, ánh mắt đầy cưng chiều."Quậy?"Cô gái hơi lạnh lùng, cả người run lên, gương mặt xinh đẹp giờ đây có chút tiều tụy, nghe anh ta nói, không kiềm chế được vẻ thê lương và căm năm, mười năm khi cô 15 tuổi đến khi 25 tuổi, quen biết nhau khi còn trẻ, lên đại học thì hẹn hò, cô may mắn được debut sớm, lúc trước anh là do một tay cô nâng đỡ, phía sau mỗi một cái hợp đồng đều có dấu vết của cô, cũng chính vì thế mà cô đã để vuột đi không ít hợp đồng đó anh ta nói sẽ công khai quan hệ khi anh ta có thể đứng ngang hàng cô, cô tin, giấu giấu diếm diếm, trước mặt người khác không dám nói nhiều hơn một câu, mấy tháng thậm chí cả nửa năm không gặp nhau cũng là chuyện bây giờ anh ta công khai bạn gái, đáng tiếc người trong lòng anh ta lúc này không phải là cô, cô chỉ hỏi thôi mà là quậy?Cô hít sâu, bắt đầu giãy đàn ông không buông tay, viên kẹo này còn chưa ăn vào miệng, chưa được nếm thì sao dễ dàng buông tha, miệng thì nói nhỏ nhẹ nhưng tay vẫn kìm chặt không người cứ dây dưa trong góc khuất ấy....Sau khi Tinh Nhan mở mắt ra thì thấy người đàn ông đang nắm lấy cổ tay cô, ép cô vào tường, đầu nghiêng về phía mắt Tinh Nhan vô cùng nghiêm túc, "Buông ra."Trình Nham sửng sốt, tự động bỏ tay Nhan xoa xoa cổ giới này chắc là nói về một câu chuyện tình yêu sau khi được tổng giám đốc bao chính của thế giới này là tiểu hoa đang hot Hứa Lạc Lạc, vì cha cần tiền gấp nên bị ép làm tình nhân của nam chính - tổng giám đốc Nghiêm, sau đó trong quá trình sống chung thì nam chính dần phát hiện, sự đơn thuần trong sáng của cô không phải là giả vờ như những tình nhân khác, nữ chính cũng dần dần rung động vì tính cách nam chính, lúc này, "ánh trăng" của nam chính quay trở chính đau lòng, thề quay lại phát triển sự nghiệp, sau đó được rất nhiều người thích, nam chính ghen tuông, nhận ra hóa ra anh ta không hề yêu "ánh trăng" như mình nghĩ, đã vô tình yêu nữ chính lúc nào không hay, cuối cùng hai người happy Nham cũng là một trong những bạn trai cũ bị Trần Dao vứt nhiên, đây không phải là chuyện của Qúy Tinh Nhan, trong câu chuyện của nữ chính, cô cùng lắm chỉ là một ảnh hậu bị bạn trai đang bị tình yêu che mắt vứt bỏ mà ra, tính cách Qúy Tinh Nhan vô cùng cởi mở, vì vẻ ngoài xinh đẹp nên giữ mình trong sạch, cuối cùng lại trở thành hòn đá kê chân của bạn trai cũ, khi chết rồi thanh danh cũng rơi xuống điều, như hiệu ứng domino, vào khoảnh khắc cô đến đây, nội dung câu chuyện đã bắt đầu thay lại tinh thần, vẻ mặt người đàn ông tối lại, nhưng vẫn kìm chế dỗ ngọt cô, "Ngoan nào, anh thật sự chỉ yêu em, em đừng quậy nữa được không?"Anh ta đã giải thích, anh ta chỉ ở cùng Trần Dao một ngày, là say rượu làm bậy, bây giờ Trần Dao lấy sự nghiệp ép anh ta phụ trách, vì sự nghiệp của mình, anh ta còn có thể làm gì khác?Đùa à?Đàn ông mà say thật sự sẽ không lên nổi, không thể say đến nỗi làm bậy được... xét cho cùng làm bậy là do bản thân không nhịn được mà tay áo rộng thùng thình trượt theo cử động của cô, làm lộ ra một đoạn cổ tay trắng như tuyết, Tinh Nhan nhìn, nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay mình, đau quá đi mất... cô nửa cười nửa không nhìn người đàn ông."Biết hậu quả của việc quấy rối bạn gái cũ là gì không?""Nếu không biết..."Không thèm nhìn người đàn ông đang cau mày, Tinh Nhan chậm rãi vén mái tóc ra sau tai."Tôi dạy cho anh biết."Nụ cười trên mặt tắt ngấm, đôi chân dài mạnh mẽ vung mạnh vào đầu gối người trước đàn ông khuỵu gối, cả người lảo kịp phản ứng, anh ta đã bị cô chắn tay ngay cổ, ầm một phát đập vào tường, đầu óc choáng váng, đau đớn rên toàn không có ý dừng lại, Tinh Nhan đè đầu anh ta, đầu gối tiếp xúc thân mật hai cú vào bụng anh ta, động tác mạnh mẽ gọn Nham bị đánh đến gập cả lưng, gân xanh hằn rõ trên trán, vì cổ bị ép vào tường nên chỉ có thể rên vài Nhan nhíu mày, tao nhã vuốt lại mép váy hơi người đàn ông nằm trượt xuống sàn nhà sau khi mình buông tay, anh ta nằm cuộn tròn lại, vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn, xấu hổ giận dữ, hoàn toàn không còn dáng vẻ giả vờ lúc này mới đẹp Nhan chậm rãi thở ra một hơi, "Bây giờ đã biết chưa?"Người đàn ông thở hổn hển, gân xanh trên trán căng ra, khóe miệng gợi lên nụ cười nhưng đôi mắt không có tí cảm xúc đáng tiếc, lát nữa còn có cảnh quay. Cô rất thích cái vẻ mặt hận chỉ muốn giết chết cô nhưng chỉ có thể kiềm chế như nghĩ đến điều gì, cô gái lùi hai bước, nhìn người đàn ông dưới chân, đưa tay làm một nụ hôn gió, giọng thì thầm mờ ám "Ngoan.""Hẹn gặp sau nhé."Nợ nần còn lại, lần sau cô sẽ cả đã niêm yết, nguyện vọng của nguyên chủ trao đổi trước khi đầu thai, cô sẽ khiến cho cô ấy hài lời cô nói, trong mắt người đàn ông, đôi môi của cô đỏ tươi như hút máu, đẹp đến quỷ dị, đồng tử hơi mở to, Trình Nham chợt cảm giác rét cục đã ra nông nỗi này, cần phải xem kĩ, sau khi tỉnh táo lại, anh ta cụp mắt, vốn dĩ vì nể tình cảm lúc trước nên không đáp ứng kế hoạch kia, lần này thì đừng có mà trách anh kệ cô có nói thật hay không... ra tay trước sẽ chiếm lợi mặt Trình Nham vô cùng hung ác, đột nhiên sắc mặt cứng đờ từng chút vải đen trượt ra một độ cong xinh đẹp, đôi giày thêu hoa văn hình rồng màu đen thoắt ẩn thoắt hiện, Trình Nham ngẩng đầu cằm trắng trẻo, đường nét dịu dàng, gương mặt như tranh hơi xa cách, giống như quân tử chầm chậm bước ra từ dòng sông dài của thời gian, như ngọc, như ràng là góc khuất, nhưng khi anh xuất hiện, cứ ngỡ như đang đứng dướng ánh nắng rực rỡ, trời xanh như nước, gió thoảng dìu Dung được fans gọi là "Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song" - ảnh đế Dung.* dùng để khen một người rất tuấn tú, khuôn mặt như mỹ ngọc, có một không hai. nguồn Tâm Vũ Nguyệt LâuKhông biết anh đã nghe được bao nhiêu... gương mặt Trình Nham trầm xuống, sững sờ rồi nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ như chưa từng xảy ra chuyện người ngồi dậy, rõ ràng thời gian anh ta và Dung Ngọc debut không kém nhau là bao, nhưng mọi người đều cho rằng hai người bọn họ không thể so sánh, anh ta không muốn Dung Ngọc nhìn thấy dáng vẻ chật vật này của mình, đồng thời, anh ta thở dài nhẹ nhõm, ảnh đế sẽ không để ý dáng vẻ này của anh ta đâu."Đàn anh Dung..."Giới giải trí chính là nơi thực tế, lúc gặp anh, anh ta chỉ có thể gọi là đàn anh, càng đừng nói đến việc hỏi anh đã nghe được bao nhiêu."Ừ" Dung Ngọc dừng bước, lông mi run run, nhín thoáng qua chỗ bị đánh của anh ta, chậm rãi bước qua....Trong tay bỗng nhiên có một viên thuốc, Tinh Nhan nhìn nhìn rồi uống, gương mặt sáng sủa như hoa đào tháng 3, đẹp đến kinh bé mặt tròn ngẩn người, lập tức mỉm cười chào đón, "Chị Qúy, chị về rồi."Tâm trạng của chị cô đã khôi phục, hơi tùy ý nhưng đẹp đến mê người!Cảnh quay lần này là của Tinh Nhan và Dung khi diễn xong."Pass!" Đạo diễn có bộ râu quai nón hô lên, đánh vào đùi, "Nhanh nhanh, chuyển sang cảnh tiếp theo!"Hôm nay hai người này diễn rất tốt, cảm xúc rất thích hợp, cứ cái đà này chắc chắn sẽ có giải thưởng, ông đã có thể đoán được tương lai của bộ phim!Đạo diễn cầm cái loa, kích động chỉ huy, "Ánh sáng nhanh lên! Chuẩn bị xong chưa! Có ai không? Đổi cảnh nền phía sau đi! Tôi đã nói rồi mà!""Thằng nhóc đội nón kia, sao cứng đầu thế, ăn cơm chưa hả?" Sau đó ông lại quay sang Dung Ngọc và Tinh Nhan, vỗ vỗ kịch bản, "Dung Ngọc... Tiểu Qúy... hai người chuẩn bị xong chưa?"Mọi người ở trường quay gấp đến vã cả mồ Nhan cảm thấy phía trước có ai đó đang nhìn mình, khi cô nhìn sang thì thấy người đàn ông dịu dàng kia giật mình, nụ cười tắt nhìn anh một lượt, nhìn thấy anh ấy dường như không nhịn được nữa, Tinh Nhan mới thôi không nhìn như cô nhớ không lầm, Dung Ngọc này là... trùm cuối... sau này nuốt cả công ty của nam chính, nhưng đó không phải là chuyện của chỉ tiếc là - gương mặt này là gu của cô, nhưng mà dường như ấn tượng của anh về cô không được tốt cho cũng không hề biết, sau khi cô xoay người đi, gương mặt người đàn ông cứng đờ....Cảnh quay hôm nay nhanh chóng kết biểu hiện của đạo diễn thì biết cô diễn rất tốt, Tinh Nhan mở cửa, thật ra cô không biết diễn, phải cám ơn "viên thuốc diễn xuất" mà ảnh hậu đã lì xì cho ném giày sang một bên, búi tóc lên, thả người lên giường, lăn vài vòng mới bình tĩnh biết qua bao lâu, người nằm trên giường trở mình, cánh tay với lấy cái gương đặt trên đầu giường, giơ tay vỗ vỗ gương mặt, trợn mắt rồi lại né Vẫn xinh đẹp như Nhan nhìn móng tay của mình, nếu rảnh sẽ sơn móng tay màu đỏ nhỉ?Có lẽ vì quá mệt, cô từ từ rơi vào mộng đẹp, trước khi ngủ còn lăn lộn mấy vòng, mơ mơ màng màng nghĩ, cô sẽ đi mua một con gấu bông, không có "Điểm Điểm" khó chịu này ở phòng bên người đàn ông vô cảm bước ra khỏi bồn tắm, dây lưng tùy tiện cột hờ bên hông, lộ ra cơ bụng và đường nhân ngư như ẩn như tay lau tóc rồi vứt khăn sang một bên, người đàn ông cầm điện thoại lên, mở weibo nhìn chăm chăm, nhìn danh sách người follow không hề tăng lên, gương mặt dịu dàng dần dần kéo căng.
Tên gốc Boss lúc nào cũng dính taEdit JeongieThể loại Xuyên nhanh, nữ phụ, YYMột câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình....Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.[Boss leo lên giường tôi]Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em!Boss mỉm cười- -Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy."Nhan Nhan, anh có dao."Boss mỉm cười, "Mài xong rồi."- -‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợẢnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cướiLàm sao bây giờ, hình như em... thích anh mất rồi ~‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầuTiểu sư phụ, ta có đẹp không?
Giới thiệu Ebook Tác giả Bán Hạ Lương Lương Thể loại Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ Nguồn Trạng thái Full Chương cuối Chương 71Giới thiệu truyệnTên gốc Boss lúc nào cũng dính taEdit JeongieThể loại Xuyên nhanh, nữ phụ, YYMột câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình….Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.[Boss leo lên giường tôi]Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em!Boss mỉm cười– ——-Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy.“Nhan Nhan, anh có dao.”Boss mỉm cười, “Mài xong rồi.”– —‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợẢnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cướiLàm sao bây giờ, hình như em… thích anh mất rồi ~‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầuTiểu sư phụ, ta có đẹp không?Download Ebook Quấn Lấy Không Buông – Bán Hạ Lương Lương FullEbook Quấn Lấy Không Buông – Bán Hạ Lương Lương – Full Epub – FullEbook Quấn Lấy Không Buông – Bán Hạ Lương Lương – Full Prc/Mobi – FullEbook Quấn Lấy Không Buông – Bán Hạ Lương Lương – Full Pdf – Full
Tên gốc Boss lúc nào cũng dính taEdit JeongieThể loại Xuyên nhanh, nữ phụ, YYMột câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình....Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.[Boss leo lên giường tôi]Nhan nữ vương Lên giường em là người của em, đi theo em!Boss mỉm cười-Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy."Nhan Nhan, anh có dao."Boss mỉm cười, "Mài xong rồi."-‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợẢnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cướiLàm sao bây giờ, hình như em... thích anh mất rồi ~‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầuTiểu sư phụ, ta có đẹp không?Nguồn
"Vậy em muốn sao?" Dung Ngọc nở nụ cười."Nếu không..." Trong lòng như có vô số người reo hò cổ vũ, anh nói tiếp nửa câu sau, "Anh cõng em nhé?"Ôm cũng...được rất mong chờ, im lặng nhìn...vợ mình trước vợ của mà..."Bỗng nhiên tôi khỏe lại rồi." Tinh Nhan giả vờ ghét bỏ nhìn anh, giẫm lên chiếc giày còn lại, bước đi "lộc cộc".Một đôi giày thôi mà, sao có thể cản đường cô được chứ?Dung Ngọc nở nụ cười bất đắc dĩ, trái tim lại vì thế mà nhảy lên rộn rõ không có khả năng, nhưng vẫn cứ mong đợi."Từ từ thôi." Người đàn ông nghĩ đến cái gì, đuổi theo nói, "Em nghĩ mình là người sắt hả?"Anh bắt lấy tay cô rồi nói, "Đứng ở đây chờ, để anh chạy xe đến." Sàn nhà không phải thảm lông dê, sẽ có vài thứ không được sạch đang nằm đằng kia nghe thấy giọng nói hai người ngày càng xa, vô lực che nhiên cảm thấy máu nóng xông lên đầu, đánh anh ta nằm bẹp đây rồi không biết gọi 120 giúp anh ta sao?Đặc biệt là ảnh đế Dung, giày có gót hay không bộ quan trọng lắm hả! Bộ Dung Ngọc không quan tâm mũi anh ta có gãy hay không à? Đến lúc đó anh ta nên thẩm mỹ hay không thẩm mỹ đây?Mợ bà nó! Mấy đứa đang yêu nhau trừ bọn nó ra mấy đứa khác chắc là không khí hết!..."Không chờ người đại diện của anh à?" Tinh Nhan ngồi trên xe, vừa nhắn tin xong thì thấy Dung Ngọc cũng không có ý chờ người đại diện của muốn về nhà, ai đưa cũng vậy thôi, vừa hay đỡ phải mất công chị Ngọc nghĩ nghĩ bỗng nhiên nở nụ cười, "Người đại diện của anh hôm nay tự lái xe."Giọng nói mang theo ý cười, "Xe mới vừa mua hôm nay."Anh nói thế chắc là không...có ý xấu giờ, người đại diện và trợ lý có mắt nên đã đi chậm lại, lúc đến nơi, hai người kia đã lên thấy điện thoại run lên, chị Hứa lấy ra xem, vừa nhìn đến thì chân mày đã thả nhân tri diện bất tri tâm, cô mong Tinh Nhan có kết quả tốt, nhưng vẫn do Tinh Nhan quyết định, nếu không phải cô muốn đi, hai người lại biến mất...Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân ảnh đế Dung khiến người khác yên tâm, ít ra thì dựa vào mối quan hệ của cô trong giới mấy năm nay, cũng biết được một vài chuyện của ảnh đế giới có đủ mỹ nhân, đẹp như Tinh Nhan không nhiều, nhưng ngang hàng thì cũng không hiếm, nhưng đối với những người này, chẳng thấy anh có gì khác với mấy người này, ngay cả một scandal cũng không hề có, xa cách lại tự tình yêu không hề phân cao thấp, cô có thể thấy rõ, trong trận chiến này, Tinh Nhan đang chiếm giữ địa vị tuyệt Từ cũng lấy điện thoại ra, nhưng vẫn không có tin gì, gọi điện cũng không bắt máy....Mất mặt quá!Đều là người đại diện, sao đại diện của nghệ sĩ khác lại khác thế chứ?"Ặc..." Đại diện Từ ngại ngùng nhìn chị Hứa, "Ảnh hậu Qúy vừa gọi hả?"Chị Hứa cũng đã thấy anh gọi điện nhưng không có ai bắt máy, nghĩ rằng về sau có thể là người một nhà, nên thái độ của cô cũng dễ chịu hẳn."Đúng vậy." Chị Hứa vừa nói, điện thoại lại vang lên, cô ấy nở nụ cười khi cầm lên xem."Ảnh đế Dung đang lái xe, bảo Tinh Nhan nói với anh một tiếng." Cô nói với đại diện Từ, "Bảo anh tự lái xe về, coi như nghỉ một ngày.""Sao vậy?" Chị Hứa nhìn vẻ mặt im lặng của anh ta. Lòng thương người lại dâng lên nên mặt đại diện Từ không được tốt, nghiến răng nói, "Tôi có xe khi nào, sao tôi lại không...?!".Đợi đã, sắc mặt anh ta đờ ra, bỗng nhiên nhớ đến chiếc xe mình mới mua hôm nay...Anh ta nở nụ xe xe tập đi anh ta mua tặng cho đứa cháu một nói đến chiếc xe này nữa, cái quan trọng là, cậu ta quên rồi ư, chiếc xe em bé đó để trong cốp xe của cậu ta mà?!...Người đại diện tức muốn bứt tóc, Dung Ngọc lại thong dong lái xe, cười đến là dịu dàng, thỉnh thoảng nói chuyện với Tinh Nhan, vô cùng ấm áp."Đói bụng không?" Dung Ngọc bình tĩnh lái xe, tranh thủ nhìn sang cô, "Vừa nãy thấy em chỉ lo uống rượu"."Anh nhìn tôi làm gì?" Tinh Nhan sờ sờ bụng, đúng là hơi đói, thuận miệng hỏi ngã dịp đèn đỏ, anh dừng xe lại."Em rất đẹp." Anh nghìn hàn vạn ngôi sao trên trời cũng không bằng một nụ cười của cô, mỗi một nụ cười mỗi một cái nhăn mày của cô, anh đều muốn lưu giữ, trợ lý nói ánh mắt anh quá lộ liễu, anh đâu phải không có nhẫn nại, chỉ là anh không nhịn được mà tình yêu, dù anh không nói, nó cũng thể hiện qua ánh Nhan ngẩn người, rõ ràng là lời trêu chọc, nhưng khi anh nói, lại giống như phát ra từ tận đáy lòng. Ánh mắt lấp lánh, dịu dàng đến bất khi hiểu ý anh, Tinh Nhan bật cười, không khí rối rắm vừa rồi cũng dần tan đi, cô vuốt vuốt tóc, tự tin nhếch mày, "Không giấu anh làm gì...""...tôi lâu lâu cũng ngơ ngác khi thấy mặt mình."Dung Ngọc bất đắc dĩ, "Em thật thẳng thắn." Lại tự tin chỉ cái ngăn kéo trước mặt Tinh Nhan, "Đói bụng không? Bên trong có đồ ăn vặt, em ăn đỡ đi."Tinh Nhan không ngại ngùng, kéo ngăn kéo ra lấy vài món."Nhiều loại quá, cám ơn nhé, chiến hữu.""Sao trong xe anh lại có mấy thứ này?". Cô lấy một cái bánh bông lan ra, quơ quơ trước mặt anh, "Anh thích ăn hả?"Trong xe của một người đàn ông...sẽ không trữ mấy món này chứ?Thực tế đúng là thế, lúc anh bảo người đại diện mua mấy món này, vẻ mặt của anh ta đúng là khó mắt anh vô cùng dịu dàng, "Không phải là lo em sẽ đói ư?".Anh rất chắn chắn, sau này, cô chính là vợ của anh, vị trí ghế phụ này cũng sẽ là của cô, đợi đến khi cô đói rồi mới đi mua thì quá chậm bằng để anh chuẩn bị sẵn."Anh chu đáo quá." Tinh Nhan không để ý lời anh nói, thuận miệng khen một câu, tay mở gói bánh Ngọc không hề tiếc nuối, "Về nhà ăn hay ăn ngoài?" Anh nhìn đồng nhà anh sẽ nấu, ăn bên ngoài cũng được, dù hơi trễ...nhưng đầu bếp có thể tăng ca Nhan cũng biết giờ đã trễ, cô nuốt miếng bánh xuống, lại lấy thêm một cái, "Về nhà ăn đi, kiếm siêu thị mua đồ đi".Tinh Nhan nhớ lại trong đầu, xác định trong nhà của nguyên thân không có mì ăn liền các quen của nguyên thân khiến cô rất bội phục, ví dụ như mỗi ngày chịu khó ăn bắp cải luộc."Mua gì?" Dung Ngọc nhìn cô."Mì ăn liền." Tinh Nhan thế giới thực, cô cũng không có lý do vào phòng bếp, nên cô không có tài nấu đơn giản chính là, trừ mì ăn liền, mấy cái khác có đưa cho cô thì cũng chả biết làm thế nào."Mì ăn liền không có dinh dưỡng, hơn nữa, tối mà ăn mì không tốt cho dạ dày". Dung Ngọc vừa nhìn liền biết cô không biết nấu cơm, anh cười rộ lên, giọng nói dịu dàng."Để anh làm."Không biết thì thôi, anh biết là nấu nướng của anh không phải là để nấu cho vợ hay Nhan kinh ngạc nhìn anh, "Anh biết nấu cơm hả?"Ảnh đế như anh mà biết...nấu cơm?Dung Ngọc nhíu mày, cười nói, "Không sợ anh bán em thì nói địa chỉ đi."."Khu Sơn Hà". Tinh Nhan nói địa chỉ của mình, lườm anh, "Bán tôi?"Cô duỗi lưng, giọng nói thờ ơ, "Ai bán ai chưa biết đâu nhé.".Dung Ngọc nhớ tới lúc trước cô đánh bạn trai cũ nằm sàn vô cùng mạnh mẽ, với hành động hùng hổ ban nãy, không khỏi đỡ vừa nhớ đến bạn trai trước, bỗng nhiên lại có cảm giác khó đàn ông nắm chặt tay lái, "Em.""Hả?" Tinh Nhan nghiêng đầu."Em chắc là đánh thắng anh?". Rốt cục anh cũng nuốt lại lời định nói, ngước mắt lên, sự dịu dàng vừa nãy nháy mắt trở nên kiềm ghen tị khi có người khác bước vào cuộc đời của cô, anh keo kiệt, hâm mộ, anh rất mất anh tin tưởng, anh là người tốt với cô nhất, là tương lai của cô, anh sẽ thay thế được địa vị của mọi hổ danh là ảnh Nhan cũng giương mắt lên, rực lửa, "Cứ thử xem."Cô nói đều là thật, cô dám lên xe anh, đương nhiên là nắm chắc, cô cảm giác được ý tốt của anh, quan trọng là, cô không phải là người ở thế giới này, tuy số mệnh không dùng "lì xì" được, nhưng mấy món thu hoạch được cũng đủ dùng người không nói mà hợp bắt đầu diễn, khí thế khắp phía sau ấn kèn, nhịn không được ló ra khỏi cửa, nhìn chiếc xe vẫn cứ đứng yên đằng trước, tức muốn chết, đèn xanh sắp hết rồi kìa ba!"Aiz! Làm gì thế hả?!"."Muốn tâm tình, hôn hôn hay "rung" xe thì tìm chỗ nào vắng vẻ không được hả?".
quấn lấy ko buông